Rêu xanh phủ lối
Cuộc đời dài như những con đường. Đôi khi ta để những con đường ấy rêu xanh phủ đầy. Trong sự tĩnh mịch, hoang liêu ấy lại nhận ra chính mình. Bé nhỏ, mong manh nhưng sinh tồn mãnh liệt.
Dù nhỏ nhoi vẫn vươn lên, vẫn nở đóa hoa tươi. Và chỉ những ai đồng cảm mới thấy rêu xanh không phải đại diện của điêu tàn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét